Xe tham quan chậm rãi chạy trên đường núi.
Cửa sổ hai bên xe đều được mở một nửa. Gió từ bên này thổi qua bên kia.
Xe càng chạy lên cao, đêm càng lạnh.
Hàng ghế trước của xe có một đôi tình nhân nhỏ, bọn họ nhỏ giọng ríu rít cả đường, nhưng nói gì thì chỉ có gió nghe thấy.
Trì Cách ngồi ở hàng cuối cùng. Đầu anh ngửa ra tựa vào ghế, hai mắt nhắm lại giống như đang ngủ.
Ngoài cửa sổ là tiếng lá cây xào xạc.
Anh mở cửa sổ cạnh chỗ ngồi của mình ở mức tối đa. Cơn gió trực tiếp ập tới, thổi tung mái tóc anh.
*
Trì Cách ở chỗ cao hơn trên núi.
Lữ Vi và Tần Dĩ Quân ở trong một căn biệt thự suối nước nóng khác.
Cơm nước xong, thấy thời gian vẫn còn sớm, Lữ Vi bèn đến gõ cửa nơi ở của Trì Cách.
Thấy đèn đang sáng mà không ai trả lời, Lữ Vi nói: “Có lẽ thằng bé đang bận việc, vẫn chưa trở về.”
Lữ Vi và Tần Dĩ Quân đi dọc theo những bậc thang bằng đá nhám, tới cái đình cạnh biệt thự.
Dưới bậc thang là một con suối đang chảy róc rách. Ban ngày, con suối này trong veo đến nỗi có thể nhìn thấy đáy, đến buổi tối, bóng cây chìm trong nước, xung quanh chỉ có thể phân biệt chỗ tối và chỗ tối hơn.
Lữ Vi gần như đã cho rằng cháu trai sẽ không trở lại.
Cho đến khi Tần Dĩ Quân nhìn thấy đèn xe từ phía xa xa: “Có phải Trì Cách về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3509681/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.