Đây là tay của một người phụ nữ. Mười ngón tay thon dài như thân hành, móng tay sơn một lớp màu hồng thật mỏng.
Khương Lâm Tình quay đầu lại: “Cô Vưu.”
“Hi.” Vưu Nguyệt Vũ cười: “Tôi cùng Tống Khiên đến ăn cơm, cô thì sao?”
Khương Lâm Tình: “Anh Tống mời tôi và bạn trai tôi đến ăn cơm.”
“Bạn trai?” Vưu Nguyệt Vũ hất cằm về hướng của Trì Cách: “Nhân viên phục vụ của quán cà phê?”
Khương Lâm Tình: “Anh ấy là bạn của anh Tống.”
“Bạn của Tống Khiên?” Vưu Nguyệt Vũ đầy ý tứ nói: “Khó trách.”
Một bàn bốn người, có đến ba người là tuấn nam mỹ nữ sáng chói.
Một cô gái chỉ ưa nhìn như Khương Lâm Tình có hơi tự ti. Cô vừa tan làm đã qua đây, mặt đầy bụi bặm.
Trì Cách giới thiệu: “Bạn gái của tôi.”
Vưu Nguyệt Vũ quay đầu nhìn Tống Khiên.
Lời của Tống Khiên cũng đơn giản: “Đây là Vưu Nguyệt Vũ.” Không phải là gì của anh ấy.
Vưu Nguyệt Vũ phóng đôi mắt quyến rũ về phía Trì Cách: “Anh đẹp trai, lần trước chúng ta đã gặp mặt.”
“Phải không?” Trì Cách không lạnh không nóng: “Trí nhớ tôi kém, đã quên rồi.”
Vưu Nguyệt Vũ: “Anh đẹp trai thật vô tình.”
Trì Cách quay đầu: “Anh lấy mấy món em thích ăn rồi. Còn lại nếu em muốn thì tự mình đi.”
Khương Lâm Tình: “Em biết rồi.”
Vưu Nguyệt Vũ đứng lên: “Đại thiếu gia Tống muốn ăn gì?”
Tống Khiên ngẩng đầu: “Cô chọn mấy món cô thích là được.”
Hai người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3505130/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.