Khương Lâm Tình hỏi qua mấy lần.
Những câu trả lời của Trì Cách đều giống hệt nhau, anh không nói về tình cảm. Có câu nói tính chiếm hữu không liên quan gì đến tình cảm. Giống như trẻ con thích cướp đồ chơi, có lúc không phải vì chúng thích món đồ chơi đó, chẳng qua chỉ vì không cam lòng khi mình không có được thôi.
Nếu như cô chỉ là một món đồ chơi, thì đồ chơi có thể bị thay thế vô số lần. Cô hy vọng, cái gọi là "của tôi" của Trì Cách, là vì muốn chiếm làm của riêng thôi.
*
Con người của Trì Cách rất lười, lúc không phải đến công ty làm việc, thỉnh thoảng anh sẽ đến quán cà phê của Trì Diệu Tinh để pha cà phê bọt.
Phần lớn thời gian, anh là một người lười biếng rảnh rỗi, thường có mặt trong các buổi tụ tập của bạn bè.
Nhưng đó là trước kia.
Lần mà Tống Khiên và Trì Cách gặp nhau, là trong bữa tiệc buffet chào đón người bạn vừa mới về nước.
Bạn bè đều nói, Trì Cách tiếp nhận công ty của gia đình, trở thành người bận rộn, đừng nói là gặp mặt, ngay cả bóng dáng cũng chẳng thấy đâu.
Nên người có quan hệ tốt nhất, thân thiết nhất, thậm chí có quan hệ máu mủ với Trì Cách là Tống Khiên bị bạn bè đẩy ra ngoài, bắt liên lạc với Trì Cách.
Trì Cách: "A lô."
Nếu nghe kỹ thì bên phía Trì Cách đang hút thuốc, nhả khói. Tống Khiên nói: "Từ khi cậu bắt đầu đi làm, mấy người bọn tôi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3504178/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.