Lúc ghi chép sổ nợ, Trì Cách ghi hết từng khoản từng khoản ra.
Từ lúc Khương Lâm Tình bắt đầu gặp lớp trưởng cấp ba của cô, đến khi cô giới thiệu: "Đây là bạn." Cùng với, cô nói cô và lớp trưởng cấp ba của mình là "chúng ta."
"Một, hai, ba, bốn, năm." Trì Cách giơ bàn tay lên, từng ngón từng ngón đè xuống: "Đây đều là những oan ức anh phải chịu ngày hôm nay."
"Không đúng." Khương Lâm Tình hỏi anh: "Ở đâu ra một hai ba bốn năm thế? Chẳng phải em đã để anh rạng rỡ trước mặt các bạn học cấp ba một lần rồi à? Bây giờ ai ai cũng biết, anh là bạn trai em rồi đó."
Anh hỏi ngược lại: "Vết thương đã đóng vảy rồi thì không phải là vết thương nữa sao?"
Chỉ một câu nói này đã khiến cô á khẩu chẳng nói thêm được gì nữa.
Hai người về đến nhà, đóng cửa lại. Hai vợ chồng son bắt đầu thảo luận về việc có hài lòng với màn trình diễn vừa nãy hay không.
Theo Khương Lâm Tình giải thích, cô đã ở trước mặt các bạn học đưa Trì Cách ra ánh sáng rồi, thế đã kết thúc viên mãn rồi.
Trì Cách lại nói, màn trình diễn cuối cùng thật sự chính là giữa hai người với nhau.
Tháng sáu, đầu hè. Ánh mắt anh dừng ở thời tiết tháng ba hoa đào nở, rung động bồi hồi. Anh không nói thêm gì nữa, cúi đầu. Không cúi quá thấp, còn dư lại cho cô chút không gian để suy nghĩ.
Khương Lâm Tình ngẩng đầu lên, không cẩn thận chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3503433/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.