Đương nhiên hôm nay Khương Lâm Tình đến trễ, cô nói với đồng nghiệp rằng mình ngủ quên.
Lưu Thiến nhìn đôi môi sưng đỏ lên của cô, mờ ám cười một tiếng: "Tôi hiểu rồi."
Khương Lâm Tình mím môi, đây là vết thương cũ.
Trì Cách cần phải đến cuộc họp, nên hai người chỉ ôm một cái, không hề dây dưa gì, mạnh ai người đó đi.
Chiều đến, Khương Lâm Tình và Lưu Thiến đến bộ phận điều hành.
Vừa mới rẽ vào một góc, Khương Lâm Tình đột nhiên bị kéo lại.
Lưu Thiến: "Thái tử gia."
Đầu hành lang bên kia có một người đang đứng, chính là Trì Cách. Còn có bốn năm người vây xung quanh anh.
Lưu Thiến: "Sao nào? Có phải đẹp trai lắm không?"
Lúc Trì Cách đối diện với mấy đồng nghiệp trong công ty, thì anh ít ác một chút, trái lại còn là một người khác. Khương Lâm Tình thừa nhận: "Ừ, đẹp trai thật."
Lưu Thiến: "Phải không? Không biết có bao nhiêu đồng nghiệp nữ đang mơ mộng hảo huyền đó."
Khương Lâm Tình: "Anh ấy không có scandal gì sao?"
Lưu Thiến: "Không có."
Khương Lâm Tình thở phào một cái. Ngày đó chuyện Trì Cách ở trong xe với cô không có ai nhìn thấy cả.
Đột nhiên Lưu Thiến đứng thẳng người lên, vỗ một cái vào lưng của Khương Lâm Tình.
Khương Lâm Tình để ý, quay đầu lại.
Trì Cách thấy cô rồi.
Trên hành lang thật dài, anh và cô đứng ở hai đầu khác nhau, anh khẽ cười.
Cô cúi thấp đầu, khi ngẩng lên lần nữa đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3499608/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.