Từ đại sảnh nhìn ra ngoài, tiếng nước ào ào biến thành tiếng tí tách. Đèn đường bên ngoài bị nước mưa bao phủ đang chậm rãi phá tan màn đêm sâu thẳm.
Khi mưa nhỏ lại, đèn cũng theo đó mà sáng lên.
Khương Lâm Tình tìm được trong túi xách một túi mua sắm được gấp lại.
Bằng nhựa, có thể chống nước.
Cô đang định lấy túi gấp này làm dù.
“Cô vẫn chưa đi à?” Một người đột nhiên hỏi.
Không thể không nói, âm thanh này khắc vào xương cốt, cô gần như nhảy dựng lên. Cô không quay đầu, chỉ nhìn thấy hình bóng của cô và anh chồng lên nhau trên tấm kính đỏ tím.
Hơn nửa người của anh, đứng ở sau lưng cô.
Cô ở phía trước, là người ẩn nấp.
Cô rất để ý hình thức chết. Nhẹ tựa lông hồng, nặng tựa thái sơn, là chướng ngại vật của chính cô.
Cô đã ký đơn hiến tặng. Nếu bị anh giết, khả năng xác lạnh ngắt rồi mới được phát hiện. Chết chính là chết, không có ý nghĩa gì.
Giọng điệu người đàn ông rất nhàn nhã: “Tôi tắm xong rồi, cô có cần đi lên không?”
Bên ngoài tấm kính hiện một người không có dù, đi rất vội vã.
Khương Lâm Tình bình tĩnh lại, đây là nơi công cộng, trên trần nhà cũng có camera theo dõi.
Chắc anh cũng không dám xằng bậy.
Cô đứng trước mặt anh, mở túi nhựa ra, để ngang trên đỉnh đầu rồi lao vào trong màn mưa bụi.
*
Lúc tới nhà, lại xuất hiện sấm chớp.
Khương Lâm Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3466652/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.