Khương Lâm Tình không thoải mái được như anh, hỏi một câu: “Cậu có bạn gái chưa?”
Thi đại học là một ngọn núi lớn, áp chế tất cả những gì nên có, không nên mơ mộng. Dương Phi Tiệp đi qua núi, nhìn thấy bầu trời càng cao, càng rộng lớn.
Cô lại không qua được.
Thầy giáo từng khen cô cố chấp, cắn răng không bỏ những đề khó. Nhưng nếu làm người mà việc gì cũng quá cố chấp thì gọi là đầu óc bảo thủ.
Điện thoại của Dương Phi Tiệp run lên hai cái, anh nói: “Lát nữa tớ có cuộc phỏng vấn, đi trước đây.”
“Được.” Khương Lâm Tình đứng lên theo: “Cố lên.”
Anh liếc mắt nhìn cô thật sâu: “Khương Lâm Tình, chúc cậu hạnh phúc.”
“Cậu cũng vậy.” Cô mong anh hạnh phúc nhiều hơn bất cứ ai. Vì để làm anh an tâm, cô lại nói: “Tớ rất hạnh phúc. Bạn… bạn trai của tớ …ừm, đối với tớ rất tốt.” Lời nói dối vẫn luôn sứt mẻ.
Nhưng dường như Dương Phi Tiệp tin là thật: “Lần sau tụ hội, nhất định phải tới nhé.”
Trong ánh nhìn chăm chú của anh, cô nhè nhẹ gật đầu.
*
Công ty cô hợp tác với một nhãn hàng ô tô nào đó làm triển lãm xe.
Ngày triển lãm, Khương Lâm Tình đi theo đồng nghiệp Trương Nghệ Lam tới hiện trường để làm sửa chữa.
Gần tới buổi trưa, hai người ngồi một góc ăn đồ ăn bên ngoài.
Đột nhiên, phía bên hội triển lãm truyền đến tiếng tranh cãi ầm ĩ.
Trương Nghệ Lam nuốt miếng cơm: “Cãi nhau sao?”
“Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3466646/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.