Thời điểm Tả Kí Minh tỉnh dậy, phát hiện cạnh bên mình không một bóng người, nỗi hoảng sợ giống mười năm trước lại ùa về.
Cậu vội vàng chạy ra ngoài tìm Tống Thanh Nghiên, lại phát hiện anh đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng.
Tả Kí Minh thở phào một hơi, nhanh chóng tiến lên, ôm lấy Tống Thanh Nghiên từ sau lưng.
"Làm sao vậy?" Tống Thanh Nghiên bị Tả Kí Minh đột nhiên xông tới làm cho giật mình nhưng vẫn ôn nhu dò hỏi.
Thanh âm rầu rĩ của Tả Kí Minh từ sau lưng truyền đến: "Em tưởng rằng anh lại giống mười năm trước, không từ mà biệt."
Lòng Tống Thanh Nghiên đau xót, muốn xoay người lại nhưng phát hiện Tiểu Minh ôm rất chặt, anh đành phải vỗ vỗ tay cậu để cậu thả lỏng một chút.
Tả Kí Minh luyến tiếc buông tay, lại càng ôm sát vào.
Tống Thanh Nghiên xoay người nhìn Tiểu Minh: "Chào buổi sáng, bạn trai nhỏ, anh thề chuyện mười năm trước sẽ không bao giờ lặp lại một lần nữa, bất luận có xảy ra chuyện gì anh cũng đều ở bên cạnh em, cùng em chia sẻ, nếu có tình huống bắt buộc phải rời đi anh cũng sẽ báo trước với em. Cho nên bạn trai à, em mau đi rửa mặt, chuẩn bị ăn sáng đi."
Tả Kí Minh bị một tiếng bạn trai làm cho u mê không dứt, cảm giác thân thể như đang bay bay, ở trên những tầng mây.
Bữa sáng rất đơn giản, chiên trứng gà cùng bánh mì, cộng thêm một ly nước hoa quả vừa ép sáng nay.
Ai kêu bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-tao-duong/2790186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.