Lâm Tư Hàm lắc đầu, phát huy kỹ thuật diễn tự nhận là tốt nhất từ trước đến nay, nói: “Em không biết.”
Thẩm Diệc Bạch không nhìn Lâm Tư Hàm, ngón tay dài vươn tới bàn phím màu trắng ấn phím ESC, đoạn hoạt hình giới thiệu trò chơi cũng bị cưỡng chế kết thúc. Hình ảnh cắt đến giao diện đăng nhập, bối cảnh và âm nhạc của giao diện đăng nhập là một đoạn đàn cổ kỳ ảo linh hoạt tuyệt đẹp.
“Click click click” tiếng bàn phím phát ra âm thanh.
Lâm Tư Hàm nhìn Thẩm Diệc Bạch quen thuộc mà nhập vào ô tài khoản: rabbit030. Đợi load xong, đến trang đăng nhập mật mã.
“Mật mã rất đơn giản, bai030.” Thẩm Diệc Bạch mặt không đổi sắc mà nói.
Lâm Tư Hàm: “…..”
Rất có sáng tạo, vô cùng sáng tạo, hiệu quả kinh người.
Cô không thể không bội phục, lại bị thu phục rồi.
Thẩm Diệc Bạch trước nay chưa từng nói với cô câu ân ái gì, nhưng lại dùng từng hành động để biểu đạt.
Tài khoản: rabbit030, mật mã: bai030.
Tên tài khoản là em, mật mã là anh, không sợ đặt lại cũng không sợ mất đi. Tên của anh chính là mật mã trên người em, không thể từ chối, không thể bỏ qua, anh đến gần em từng giây từng phút, sự phòng ngự tuyệt đối của em cũng mất đi từng tấc từng ly, không giãy giụa, không sợ hãi, tiến về phía em, trong lòng vang lên từng tiếng trống giục.
Khóe miệng Thẩm Diệc Bạch hơi giương lên, buông lỏng cà vạt, hỏi: “Biết ngồi chỗ nào chưa?”
“Đại khái…” Ánh mắt lâm Tư Hàm dao động, cuối cùng khóa trên đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-vi-muoi/969067/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.