Lâm Tư Hàm vịn vào vai của Thẩm Diệc Bạch, lại rụt rụt xuống, mặt chôn trong ngực Thẩm Diệc Bạch, đồng thời cũng không quên duy trì khoảng cách giữa hai người, ngoại trừ tay và trán, gần như không có bộ phận nào khác tiếp xúc thân thể với ThẩEm xác định mình nhất định muốn trêu chọc lưu manhm Diệc Bạch.
Đêm khuya, một chiếc Porsche dừng lại dưới chung cư một lúc lâu, đèn xe không tắt, ai cũng sẽ tò mò. Làm phóng viên giải trí lâu rồi, mũi còn thính hơn mũi chó, Lâm Tư Hàm lâu vậy rồi mà không về chung cư, chút tin tức này cũng đủ cho bọn họ phát huy sức tưởng tượng phong phú vô biên rồi, nếu như lại phát hiện ra Thẩm Diệc Bạch......
Không dám tưởng tượng tin tức giải trí ngày mai sẽ viết thế nào.
“Tôi không làm chuyện gì trái với lương tâm nhỉ.” Lâm Tư Hàm rầu rĩ miệng, “Tiểu tiên nữ năng lượng tích cực, cần cù chăm chỉ làm việc, giữ vững khuôn phép làm người.”
“Cho nên?” Thẩm Diệc Bạch hỏi.
“Cho nên! Bọn họ có thể không viết linh tinh không! Làm sao bây giờ?”
Thẩm Diệc Bạch cười một cái, lồng ngực phập phồng, âm thanh như ép từ yết hầu phát ra, trầm thấp mà chậm rãi, “Sợ cái gì?”
“Người nhiều lời, cũng rất đáng sợ đó.” Lâm Tư Hàm đột nhiên “Ai” một tiếng, một bàn tay đặt trên bả vai của Thẩm Diệc Bạch trượt xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua áo sơ mi trắng của Thẩm Diệc Bạch.
Áo sơ mi may thủ công bị ngón tay lướt qua kề sát da thịt, cách áo sơ mi chất liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-vi-muoi/969049/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.