Ngoài trời vừa tạnh mưa. Vũ An phủi nước mưa bám ở ngoài, gấp áo mưa bỏ vào túi. Vẫn như mọi hôm, sau khi kết thúc buổi học thêm, cô phóng xe đến quán ăn bà Tám.
Sau cơn mưa, chỉ có lác đác vài người khách vào quán. Vũ An ngồi vào vị trí quen thuộc, gọi bát bún riêu ăn tại quán. Lam Phương rảnh rỗi không có việc gì làm, kéo ghế ngồi đối diện với Vũ An.
"Cày AOV sao rồi?"
"Cũng tàm tạm."
"Lúc mày hỏi tao. Tao bất ngờ lắm á. Còn đâu là học sinh ba tốt nữa." Lam Phương huých tay, trêu ghẹo.
"Để tao dạy mày." Lam Phương lấy điện thoại. Màn hình hiển thị trang chủ AOV.
Vũ An chăm chú nhìn màn hình điện thoại. Dáng vẻ cứng ngắc, nghiêm túc y hệt đang nghe giảng vậy. Lông mi dài khẽ rung rung như cánh bướm, môi mấp máy, cô đưa tay trỏ vào những biểu tượng cô không hiểu.
"Phương!"
"Dạ."
"Mày tự chơi nhé."
Phương đưa điện thoại cho An, cô lật đật chạy vào phụ mẹ.
Vũ An ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ.
Hôm nay, Nguyên Khang không đến.
Có lẽ là vì tập luyện.
Vũ An mím môi thành một đường thẳng. Cô chơi thêm hai ván nữa rồi vác cặp lên vai trở về nhà.
(...)
Tan học, Vũ An cuống quýt dắt xe đạp ra khỏi nhà xe, tay chân luống cuống, vụng về.
Đôi khi Vũ An cực kỳ cẩn thận, chậm rãi nhưng đôi lúc chỉ cần cô không tập trung vào việc trước mắt thì tay chân sẽ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-bo/2823366/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.