Tối hôm đó, Vũ An đến cửa hàng tiện lợi mua gia vị. Mua xong, Vũ An cảm thấy thiếu thiếu gì đó. Thế là cô sang quầy bán đồ ăn lấy vài bịch snack. Vũ An ôm mấy gói snack đến quầy thanh toán.
"Em mua hết đống này à?" Nhân viên mỉm cười.
Vũ An chớp chớp mắt. Chừng này có bao nhiêu đâu nhỉ? Không lẽ anh nhân viên chê cô ăn nhiều.
"Vâng."
Cạch.
Cánh cửa mở ra, Nguyên Khang tay đút túi quần bước vào, anh đi vào quầy bán đồ ăn vặt tìm kiếm thứ gì đó. Hình như anh không tìm thấy nên mới đi sang quầy thanh toán hỏi.
"Anh để kẹo sữa bò ở chỗ nào vậy?"
"Bên kia." Nhân viên chỉ hướng.
Lúc này anh mới chú ý đến cô gái bên cạnh. Tóc xõa ra dài đến ngang lưng. Cô đeo khẩu trang chỉ lộ ra đôi mắt màu hổ phách. Hai tay ôm mấy bịch snack, mấy lon khoai tây chiên slide, kem hũ. Nguyên Khang thu tầm mắt, mỉm cười, gật đầu sau đó đến quầy.
Nguyên Khang nhìn về phía mình làm gì chứ.
Không lẽ anh ấy cũng nghĩ mình ăn nhiều.
Vũ An cười gượng gạo trả lại vài món đồ ăn vặt sau đó ra về. Nguyên Khang chú ý đến bộ dáng chạy trối chết của cô không nhịn được mà cong môi cười.
Về đến nhà, màn hình hiển thị tin nhắn Messenger. Vũ An đặt bát canh rau cải thịt băm xuống bàn, mở điện thoại ra xem.
Không hiểu sao dạo gần đây Phong hay nhắn tin cho cô. Nhắn tin quái quái cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-bo/2823364/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.