Hôm nay tới phiên Vũ An trực nhật nên cô đến trường sớm hơn mọi hôm. Trong trường không có nước ấm, Vũ An giặt khăn một chút mà cả người đã run cầm cập.
Gấp gọn khăn, cô nhón chân lau bảng.
"Vũ An."
Vũ An giật thót, cô lùi ra phía sau, ngó xung quanh. Nguyên Khang mặc áo khoác đồng phục xanh đen sọc trắng, dây kéo hờ lộ ra chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Anh dựa lưng vào tường, khoanh tay, mỉm cười.
"Anh tìm em có việc gì?"
"Em xem đi. Anh đi đây." Nguyên Khang nắm bàn tay cô, đặt phong bì thư màu trắng vào lòng bàn tay. Ở trên phong thư có dán mấy sticker dễ thương.
Vũ An ngây ngốc khoảng chừng ba giây, đến khi khôi phục lại dáng vẻ thì người cũng rời đi rồi. Vũ An không tiện xem, bỏ thư vào cặp sách.
Đến khi trở về nhà, Vũ An tắm rửa xong, xuống phòng bếp phụ mẹ An dọn cơm tối. Bố mẹ An hỏi han tình hình học tập của cô Sau đó hai người bọn họ nói chuyện về công việc. Vũ An không biết làm gì bèn xin phép về phòng ôn bài.
Học xong cũng là mười giờ. Lúc này, cô mới nhớ đến phong thư mà Nguyên Khang đưa cho cô lúc sáng.
Chữ viết của anh nguệch ngoạc, thiếu nét. Mặc dù đã sớm đoán được chữ viết của anh rất khó đọc nhưng không ngờ lại khó đọc đến như thế. Sở dĩ cô biết được chuyện này là qua lời kể của các thầy cô, bạn bè.
"Anh Khang 12a1 là chiến thần ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-bo/2823356/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.