Đông đến, lá bàng rụng hết xuống sân trường chỉ còn lại những cành cây trơ trọi, khẳng khiu. Gương mặt hơi đo đỏ vì lạnh giấu sau khăn quàng màu nhung đỏ. Vũ An khịt khịt mũi, hai tay áp sát lại nhau tạo hơi ấm. Lam Phương kéo cổ áo khoác nhìn cô bạn run cầm cập, nhoẻn miệng cười.
"Không phải chứ? Mới 20 độ C mà mày đã lạnh như vậy rồi."
Vũ An không thèm nhìn cô, đi thẳng về phía cổng trường.
Khụ khụ.
Vũ An che miệng ho khan sau đó đút hai tay vào áo phao.
"Xòe tay."
Vũ An ngoan ngoãn xòe lòng bàn tay. Viên kẹo Eugica được đặt chính giữa lòng bàn tay. Vũ An chớp chớp đôi mắt màu hổ phách, nhỏ giọng cảm ơn.
"Cổ họng tao cũng ngứa. Cho tao một viên đi." Minh Dũng khoác vai Nguyên Khang, ngửa lòng bàn tay ra xin.
"Hết rồi."
Minh Dũng hừ lạnh, giả vờ đút tay túi áo khoác bước đi rồi đột nhiên quay sang đút tay vào túi áo khoác Nguyên Khang lấy ra hơn mười viên kẹo Eugica. Nhưng Nguyên Khang nhảy số nhanh nên đoạt lấy mười viên kẹo.
"Keo kiệt." Minh Dũng dè bỉu.
Một nhóm nam nữ mặc đồng phục đi ngang qua.
"Tao nghe nói ở vỉa hè đang trình diễn ca nhạc. Ra xem không?"
"Đi."
(...)
Về đêm trời càng lạnh hơn, Vũ An co ro, đút hai tay vào túi áo, ngó ngó xung quanh.
"Để tao đưa mày về nhé."
"Không cần đâu. Tao cũng không lạnh lắm."
"Sao mãi chưa biểu diễn vậy?"
Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-bo/2823346/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.