Đến nơi là bảy giờ ba mươi, Vũ An mở điện thoại chỉnh lại tóc tai, tô son.
"Cô nương à! Cô đã soi gương lần thứ tám mươi bảy rồi đấy."
"Đi đến cổng thôi." Lam Phương nói.
"Tao xinh không?"
"Xinh, rất xinh, cực kỳ cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy hút hồn bao ánh nhìn."
Nguyên Khang ngẩn ngơ chừng một giây trước diện mạo mới của cô. Trong đôi mắt hoa đào ấy chất chứa hình bóng người con gái trước mắt. Mái tóc xõa tung ra hơi xoăn nhẹ ở đuôi, gương mặt được điểm tô son phấn làm nổi bật đường nét thanh tú.
"Vũ An."
"Anh ở đây."
Tầm mắt dừng lại trước đôi môi đỏ mọng. Suy nghĩ kia trong lòng anh ngày càng một lớn lên.
Chết tiệt.
Anh muốn hôn đôi môi ấy.
(...)
"Đi khu vui chơi thì không thể không chơi trò cảm giác mạnh được." Minh Dũng cười khà khà, trỏ tay vào tàu lửa siêu tốc đối diện.
Nguyên Khang tự nhiên ngồi xuống vị trí bên cạnh Vũ An. Phía sau là Vương Thịnh, Lam Phương, cuối cùng là Minh Dũng.
Trước khi trò chơi bắt đầu, Nguyên Khang thắt dây an toàn cho cô, sau đó mới thắt cho bản thân anh.
Tàu lửa chạy từ từ lên trên đường ray hình xoắn ốc. Tim của Vũ An như treo lơ lửng giữa không trung, cô đưa mắt nhìn người bên cạnh. Nguyên Khang ghé sát lại gần, thủ thỉ vào tai cô.
"Đừng sợ! Có anh ở đây rồi."
Vũ An mỉm cười, tầm mắt di chuyển xuống mu bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-bo/2823337/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.