Ngày hôm sau, Minh Hạnh lại cùng ba mẹ đến nhà bà nội ăn cơm.
Bà nội giữ cô ở lại mấy ngày.
Vừa trở về đã phải bỏ lại Trình Phóng, Minh Hạnh thực sự hơi sốt ruột, chỉ mong có thể về nhà sớm.
Ba người lớn ngồi nói chuyện trong phòng khách, bà nội cười rất vui vẻ.
Chung Thục Hoa cũng nói nhiều hơn bình thường.
Minh Dịch là người kiệm lời, không mấy khi lên tiếng.
Minh Hạnh ngồi bên cạnh, trong lòng soạn sẵn bản nháp nên nói như thế nào.
Bà đã muốn giữ cô, nếu cô trực tiếp từ chối thì không tốt chút nào. Vả lại cô cũng không có lý do hợp lý để đi.
Trong lúc cô đang rối trí, Kiều Kiều gọi video đến.
Vừa bắt máy, giọng nói của cô nàng lập tức vang lên.
“Minh Hạnh, cậu mau xuống lầu đi, mình đang chờ nè!” Không biết từ lúc nào, Kiều Kiều đã ở dưới lầu nhà bà cô.
Minh Hạnh hơi kinh ngạc đứng dậy đi ra ban công.
Nhà của bà cô ở lầu hai, cô ló đầu ra nhìn xuống, thấy Kiều Kiều đang ở dưới đó vẫy tay với mình.
“Mau xuống đây đi!”
Chỉ một tiếng kêu của Kiều Kiều, Minh Hạnh không cần tìm lý do nữa.
Bà cô chỉ cười, xua tay nói: “Đi chơi đi, đi chơi đi.”
Minh Hạnh nói “hẹn gặp lại” với ông bà rồi đi xuống lầu.
Xuống đến dưới lầu, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Kiều Kiều kéo tay Minh Hạnh lên xe của mình, không để cô kịp phản ứng, cô nàng đã khởi động xe.
“Sao cậu biết mình ở đây thế?” Minh Hạnh hoàn hồn, hỏi.
“Lúc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot/1074159/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.