🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu trời nhá nhem dần trở tối, Hoàng Nhật bụng đói cồn cào bấm bấm điện thoại đặt đồ ăn nhanh. Vừa tròn 30 phút tiếng chuông vang lên inh ỏi, cậu vội bước ra mở cửa đã hào hứng đón lấy pizza vào lòng.



Shipper đứng đó cúi gằm mặt xuống dần biến giọng.



" Của quý khách hết 200k ạ. "



- Giọng người này bị sao vậy?



Cậu suy ngẫm đôi lát rồi lại móc túi đưa tiền cho người đối diện. Vừa nhận được tiền đã mau chóng phóng ra ngoài bị cậu gọi lại.



" Tiện giúp tôi vứt túi rác nhé, cảm ơn! "



Bóng người dần khuất mang theo túi rác to bự ra bên ngoài, cậu mới đóng cửa vui vẻ tận hưởng bữa ăn.



Hoàng gia Cát Linh nhanh chóng cởi bỏ mũ lưỡi trai, quăng túi rác ra bãi rác chất đống thở hổn hển.



" Cậu ta không nhận ra mình đấy chứ!!?? "



Vì để kiếm tiền chi tiêu sinh hoạt, mỗi tối Cát Linh đều nhận việc làm thêm khắp nơi, có hôm mệt đến mức chẳng kịp tắm rửa đã muốn gục xuống ngủ một mạch đến sáng.



Vừa kịp nghỉ ngơi chốc lát đã vang lên cuộc gọi bên cửa hàng thêm một đơn ship mới, cô gấp rút đội nón lên phóng xe rời đi.



Muốn tránh mặt Hoàng Nhật triệt để cô cất công dậy từ 5 giờ sáng sửa soạn xong xuôi mới an tâm lao nhanh đến trường.



Chiếc cặp để gọn lên mặt bàn, toàn người ủ rũ nằm dài mệt mỏi. Ngày thi diễn ra trong êm đẹp xuyên suốt từ sáng đến chiều tối, vì phân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-vi-chanh/3414904/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.