Đêm khuya thanh vắng, hai anh em uống rượu thật lâu, cuối cùng vẫn tạm biệt nhau. 
Trước khi đi, Chu Ngạn vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi lại lần nữa: “Anh, thật sự không về sao?” 
Hai người uống rất nhiều, dưới đất ngổn ngang vỏ chai rượu rỗng, trên mặt họ cũng nhuốm men say. 
Nhưng Chu Khâm Nghiêu vẫn còn khá tỉnh táo, khi nghe anh ấy hỏi câu này, anh cười lạnh một tiếng. 
Hồi lâu sau ---- “Về làm gì, mẹ tôi và Chu Tồn đều không có ở đó.” 
Chu Ngạn: “…” 
Đây là đề tài mà những năm gần đây không một ai dám đề cập đến với Chu Khâm Nghiêu. 
Ba năm trước, mẹ anh - Diêu Nguyệt - mang thai lần thứ hai ở độ tuổi 42, siêu âm ra là một bé trai. 
Khi ấy Chu Khâm Nghiêu vẫn đang ở Ý, mặc dù bản thân đã sắp hai mươi tuổi, nên tự dưng có thêm một đứa em trai là việc rất đỗi kỳ lạ trong mắt người ngoài, nhưng anh không hề ghét bỏ mà trái lại còn vô cùng mong đợi, còn sớm đặt tên cho cậu em trai chưa ra đời của mình là Chu Tồn. 
Năm mười tám tuổi, Diêu Nguyệt kết hôn với Chu Trạch Lâm, theo ông ấy từ lúc hai bàn tay trắng cho đến khi có được vinh hoa phú quý. Vào thời điểm đáng lẽ nên được hưởng phúc, thì một tháng trước khi sinh bé, Diêu Nguyệt gặp tai nạn xe hơi, ra đi cùng với đứa bé còn chưa kịp chào đời. 
Chu Khâm Nghiêu chịu đả kích lớn, suốt đêm đó bay từ Ý về Hải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-kim-cuong/901957/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.