Vì bị cảm nên Chu Khâm Nghiêu tan làm sớm, mới vừa vào đến đầu ngõ đã thấy Đường Du đứng chờ ở cổng nhà anh. 
Cô gái nhỏ ôm trong tay cái gì đó, dè dặt mà nhìn lén qua khe cửa, nhìn đi nhìn lại rồi không gõ cửa, bộ dạng xoắn xuýt. 
Chu Khâm Nghiêu hơi cong khóe môi, cứ vậy mà tựa lưng vào tường nhìn cô, bao nhiêu buồn bực trong lòng cũng bị quét sạch đi một cách khó hiểu 
Bị một cú điện thoại bóc trần bộ dạng lúng ta lúng túng ôm bình giữ nhiệt của Đường Du, cô vẫn muốn tìm lý do giãy giụa thêm một chút, Chu Khâm Nghiêu mở cửa, xoay đầu lại hỏi: 
"Muốn vào à?" 
Đường Du bỏ cuộc, ngoan ngoãn như một cái đuôi nhỏ theo anh vào cửa. 
Vào bên trong, Chu Khâm Nghiêu cởi áo khoác: "Ngồi tạm đi nhé." 
"Vâng." Tiếng Đường Du thật nhỏ, liếc một cái rồi ngồi xuống chỗ cái ghế ở gần. 
Chu Khâm Nghiêu nhìn ra cô có vẻ hơi căng thẳng. 
Cô gái nhỏ tóc mái vén sau tai, mái tóc đen nổi bật rơi xuống vành tai ửng đỏ, tai tay ôm chặt chiếc bình giữ nhiệt. 
Tựa như con thỏ nhỏ lần đầu rời hang, cực kỳ hoảng sợ. 
Chu Khâm Nghiêu hơi buồn cười, kéo cửa tủ lạnh hỏi: "Muốn uống gì không?" 
Đường Du: "... Sao cũng được ạ." 
Trong tủ chỉ có bia ướp lạnh, Chu Khâm Nghiêu thấy không hợp lắm, đóng tủ lại, "Chờ anh chút." 
Người đàn ông rời khỏi phòng, đầu Đường Du chôn chặt vào bộ đồng phục học sinh rốt cuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-kim-cuong/246400/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.