Vệ Khải kêu nhân viên phục vụ mang một bình nước trái cây đến, Chu Khâm Nghiêu thong thả ung dung rót cho mình một ly, tuỳ tiện hỏi: “Có ai muốn uống nước trái cây không?”
Hỏi một vòng, không có ai trả lời anh.
Kể cả Đường Du.
Trước mặt cô đã có ba ly bia được rót sẵn, thậm chí cô còn nâng lên đưa tới miệng liếm một chút, giống như đang nếm thử.
“...” Nước đi này anh đi sai rồi sao.
Không phải là cô muốn uống loại nước trái cây này à?
Chu Khâm Nghiêu không nói gì, buồn bực uống hết cả ly nước ép dưa hấu.
Cmn, anh đúng là xen vào chuyện của người khác mà.
Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của Trình Huyền, vì vậy mọi người cùng tụ họp lại chúc mừng cô ấy tưng bừng một hồi, mấy chị em tốt từ trước tới nay bắt đầu tặng quà cho Trình Huyền.
Có người tặng một thỏi son MAC.
Có người tặng một tuýp sữa rửa mặt Chanel.
Còn có người tặng một chiếc túi CK nhỏ.
Đường Du thấy vậy, lặng lẽ đưa tay vào trong túi, tháo bỏ hộp quà ở ngoài, chỉ lấy ra sợi dây chuyền bên trong, cầm trong lòng bàn tay:
“Chị Huyền, mình tặng cậu sợi dây chuyền.”
Dưới ánh đèn, dây chuyền phản chiếu ánh sáng trong suốt lấp lánh, khiến cho Trình Huyền phải nheo mắt.
“Thật đẹp quá.” Trình Huyền nhận lấy, “Hữu Hữu, cái này có đắt lắm không?”
Đường Du vội vàng xua tay: “Không đắt đâu, chỉ hai ba trăm đồng thôi.”
Trình Huyền rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-kim-cuong/246397/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.