Không lâu sau khi Đường Du rời đi, một người phụ nữ trung niên từ phía trong cửa hàng bước ra, miệng lẩm bẩm: “Không biết buổi trưa ăn phải cái gì mà cứ bị tiêu chảy suốt…”
Chu Khâm Nghiêu đang cầm tờ giấy lau lau mặt giày, nhìn thấy bà ấy thì chủ động bắt chuyện: “Dì Tiên.”
Bà chủ cửa hàng nhỏ này chính là dì Tiên trong miệng anh, vừa tạm thời đi vệ sinh. Trong ngõ Cây Hòe đều là những người hàng xóm thân quen, dù bỏ đi một lúc cũng không có vấn đề gì, lại không nghĩ đến hôm nay sẽ có người ngoài tới đây mua đồ.
Dì Tiên nhìn tiền đặt ở trên quầy và mấy chai nước tương, hỏi: “Khâm Nghiêu, cháu mua nước tương à?”
Chu Khâm Nghiêu vừa định mở miệng, chợt thấy đám trẻ con chơi ở đằng xa hình như đang xảy ra tranh chấp, mặt anh hơi biến sắc, trả lời qua loa: “Có một cô gái lạ mặt đến mua mười chai nước tương, còn để lại năm chai ở đây, trước tiên dì cứ để đấy đi.”
Nói xong, anh lập tức đi tới nơi đám trẻ con đang tranh chấp.
Trên bãi đất trống, một cậu bé tầm mười ba mười bốn tuổi chỉ vào một cậu bé khác cùng trang lứa, nói: “Tống Tiểu Dương, máy bay của cậu đâm vào cổ tôi rồi có biết không? Sao cậu lại đần như thế? Cậu có biết chơi không vậy?”
Cậu bé bị mắng trong tay đang cầm một chiếc điều khiển từ xa, mặt đỏ lên, đang ôm đầu không biết phải làm thế nào thì nhìn thấy Chu Khâm Nghiêu đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-kim-cuong/246392/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.