Trái tim cô như được chữa lành bởi câu nói của dì Hoa, cô ôm chầm lấy người phụ nữ đối diện đầy cảm mến. Đối với cô, người phụ nữ dịu dàng này trong ký ức của cô hoàn toàn là số không, thậm chí khi gặp lại cô vẫn ngây thơ nghĩ rằng đó là lần gặp đầu tiên. Vậy mà người phụ nữ xa lạ này lại quyết tâm bao bọc cô, dành sự ưu ái cho cô đến vậy. Bỗng dưng cảm giác được che chở bởi tình mẹ, được mẹ yêu thương lại lóe qua suy nghĩ của cô, cô ảo tưởng mình đang ở cạnh mẹ, nhưng rồi lại dễ dàng vụt tắt. 
"Đừng sống quá khắt khe với bản thân mình, con không phải là người trưởng thành, con chỉ là một đứa trẻ 16 tuổi mà thôi. Có dì ở đây những ngày tháng sau này của con sẽ tự do hơn, dì sẽ chăm lo cho con. Yên tâm nhé Ngân Tâm!" Dì Hoa vuốt lưng cô, nhẹ nhàng an ủi cô. 
"Vâng..." 
Cả hai dì cháu tâm tình với nhau được khá lâu thì dì Hoa phải trở vào trong chuẩn bị bữa trưa. Cô ngồi trên chiếc ghế gỗ đung đưa chân ngắm nghía vườn hoa xinh đẹp trước mặt. Thời tiết chuẩn bị vào thu rồi mà những loài hoa mùa hạ vẫn không ngừng đua nhau nở hoa rực rỡ. Đôi mắt cô chú ý đến vườn allium nhỏ ở đằng xa. Ngân Tâm vô cùng thắc mắc khuôn viên này toàn là những loại hoa màu sắc nhẹ nhàng, thanh tao, vậy mà lại có một vườn allium sắc tím nở rộ ở một vùng trời riêng, thật sự khó mà không chú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3389992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.