Cô gái nhỏ tự tại nằm trên bãi cỏ xanh trống trải, hoà mình vào lan gió mát khẽ chìm vào giấc ngủ, đôi mắt lim dim, mơ mơ màng màng.
Từ đâu bên tai phát ra tiếng người, giọng nói quen thuộc vang lên gọi cô: "Ngân Tâm, cùng đi thả diều với bố nào con!"
Cô gái nhanh chóng giật mình, dần định hình được âm thanh ấy, lớn tiếng nói: "Bố, chờ con với..."
"Nhanh nào con gái, sẽ không kịp!"
"Bố chờ con, bố ơi người đi nhanh quá, Ngân Tâm không theo kịp."
"Nào Ngân Tâm, mau lên con!"
Cô gái nhỏ cố gắng chạy theo sau bố mình nhưng cho dù có gọi bố đến hết hơi ông cũng không hề ngoảnh đầu lại chờ cô. Âu Dương Ngân Tâm chỉ hoàn toàn nghe thấy tiếng gọi tên cô, cô cũng chỉ có thể luống cuống chạy theo sau, vội vã gọi bố trong mơ hồ. Cứ mãi như thế cho đến khi cô không chạy nổi nữa thì bóng hình ấy cũng hoàn toàn biến mất.
Ngân Tâm không nhìn thấy điểm sáng duy nhất liên tục gọi lớn trong hoang mang, lo sợ: "Bố ơi, người đi đâu rồi? Bố ơi! Bố! Chờ con với!"
Sấp!
Một cảm giác ngột ngạt bao vây lấy cô khiến cả khuôn mặt đều ướt đẫm, Ngân Tâm khe hờ mắt tỉnh dậy trong khó thở. Hóa ra chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ đầy mất mác, một giấc mơ chưa trọn vẹn. Cô cuối cùng cũng đã tỉnh táo lên đôi phần liền ngồi bật dậy.
Trước mắt cô chính là một người nữ xinh đẹp, trên tay còn cầm một gáo nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3389978/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.