Tôn Điềm Điềm không trả lời Tôn Hoài Đường, đem mặt chôn vào cổ anh, hơi thở dồn dập, hai chân và vòng eo không nhịn được mà cọ xát.
Tôn Hoài Đường lướt nhẹ lên huyệt thái dương ướt đẫm mồ hôi của cô, mặt mày thiếu nữ ửng đỏ, miệng nhỏ liên tục thở ra khí nóng phà lên cần cổ anh.
Gian cầu thang oi bức, đôi lúc sẽ có người ra người vào, tuy rất kích thích nhưng nơi đây không phải là chỗ tốt, vừa hay dì Diệp đã ra ngoài rồi.
Tôn Hoài Đường ổn định tinh thần, bóp vào eo Tôn Điềm Điềm dựng thẳng người dậy, ngón tay trượt nhẹ sau lưng cô, dán sát vào tai mềm, dịu dàng hỏi: “Điềm Điềm muốn anh không?”
Lỗ tai mẫn cảm bị hơi thở của anh làm ngứa ngáy, bàn tay sau thắt lưng như càng lúc càng tỏa ra độ ấm nóng rực. Xúc cảm từ khắp nơi truyền đến, như dụ dỗ cô nói ra đáp án mà anh mong chờ.
Bị anh kích thích đến mức không biết trời trăng mây đất, Tôn Điềm Điềm ngước mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi Tôn Hoài Đường, lời nói mềm mại hỗn loạn: “Muốn, muốn anh Đường….”
“Đi về mở cửa ra.”
Tôn Điềm Điềm bấm mật mã cửa đi vào nhà trước, Tôn Hoài Đường đi theo sau đóng cửa lại. Tôn Điềm Điềm đột nhiên xoay người nhào vào trong ngực anh khiến cả người anh tựa vào sau cửa ra vào.
Cô ôm cổ anh, hôn lung tung trên cánh môi và cằm: “Ưm… Muốn anh Đường, muốn anh…”
Tôn Hoài Đường nâng đùi cô lên, có ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589257/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.