Trên con đường về tòa nhà trường học trải dài hai hàng cây xanh, có hai nữ sinh cùng sóng vai đi về lớp.
Lâm Lâm phát hiện từ lúc Tôn Điềm Điềm thấy Triệu Tĩnh Di đưa nước cho Tôn Hoài Đường, khuôn mặt cô tràn đầy thất vọng. Vì thế cô ấy liền kéo Điềm Điềm ra khỏi sân bóng rổ.
“Điềm Điềm sao vậy?”
“Không sao, tớ có hơi mệt.” Tôn Điềm Điềm nói qua loa.
Đồ ngốc này, còn không chịu nói đúng không? Đừng để tớ phải ép cậu đấy.
Lâm Lâm bỗng dừng lại, bắt lấy bả vai Tôn Điềm Điềm, ánh mắt áp bức nhìn cô: “Tôn Điềm Điềm, cậu đã thích ai rồi mà không nói cho tớ nghe, không phải tớ cùng một phe với cậu sao?”
Tôn Điềm Điềm hoảng sợ mở to mắt: “Lâm Lâm, cậu nói gì vậy, tớ không có —”
“Cậu thích Tôn Hoài Đường!” Lâm Lâm lập tức dùng giọng nói cứng rắn phản bác cô.
“Tớ…”
Mình thích anh Đường sao? Mình thích anh sao?
Đúng vậy, mình rất thích anh Đường, không biết từ khi nào, cũng không biết nó nảy mầm từ lúc nào. Thời điểm hỏi Lâm Lâm về cảm giác thích người khác ra sao, mình cũng không biết bản thân có thích anh Đường không. Nhưng hôm nay ở sân bóng rổ, nhìn anh Đường cười với mình, nhìn dáng người đẹp trai mạnh mẽ của anh, trái tim không khống chế được mà đập mạnh liên hồi như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, nhiều lần hò hét cổ vũ anh. Cô khẳng định, tình cảm của mình đối với anh Đường đã bắt đầu mọc rễ nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589230/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.