Tôn Điềm Điềm hít hít mũi, nhỏ giọng nói: “Em cũng yêu anh.”
“Điềm Điềm nói gì?”
“Hừ, không nghe không nói nữa!”
“Điềm Điềm nói lại lần nữa cho anh nghe đi.”
“Lời này không thể nói lần hai!” Tôn Điềm Điềm cứng rắn, giọng nói ngang ngược.
“Không công bằng, anh nói hai lần mà.” Tôn Hoài Đường ôm cô lên đùi mình, trán chống trán, hơi thở từ đầu mũi phả lên khuôn mặt cô, dùng giọng nói ôn hòa dụ dỗ: “Điềm Điềm ngoan, nói lại lần nữa đi mà.”
“Em yêu anh.”
Không suy nghĩ nhiều, lời ngọt ngào âu yếm tuôn ra.
Tôn Điềm Điềm nghĩ thầm, tất cả là tại anh Đường, vì anh đẹp trai, giọng nói dễ nghe, cố ý quyến rũ để cô nói ra ba chữ kia…
Thôi kệ, cô chấp nhận, cô yêu anh.
“Bé ngoan.” Tôn Hoài Đường nâng cằm lên hôn cô.
Nụ hôn nóng bỏng kéo dài vài phút, Tôn Điềm Điềm thở phì phò cởi đồ anh xuống, anh cũng thuận thế mà cởi áo khoác thiếu nữ ném sang ghế phụ, Tôn Điềm Điềm cũng gấp không chờ nổi mà cởi đến lưng quần của anh.
“Điềm Điềm.” Tôn Hoài Đường thở hổn hển nắm lấy tay cô, giọng nói có chút trêu chọc: “Sao phải gấp như vậy?”
Tôn Điềm Điềm không nói anh biết rằng từ khi cả hai hôn nhau, bên dưới cô đã ướt, lửa tình đã sớm bị anh đốt lên, nhưng lời thổ lộ của anh khiến cô quên mất chuyện này. Bây giờ cả hai đang hôn nhau kịch liệt như vậy, tình dục đang ngủ yên lại bị khuấy động, mong muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong-ngot-ngao/2589193/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.