Để chuẩn bị cho bữa tiệc giao thừa tối nay, Triệu Bân từ sáng sớm gọi cô và anh dậy chuẩn bị để đi mua đồ.
Cả ngày cô đi đều đi cùng anh, hết thử đồ lại đến tạo hình cái nào anh cũng sẽ quay sang hỏi cô:
“Em cảm thấy thế nào?”
“Được không?”
“Em thích bộ nào hơn?”
“Bộ này hình như không hợp đi với váy của em, đổi đi.”
“Anh thích mặc cặp với em bé hơn…”
“Hay là bộ này đi.”
Đó là chỉ khi không có ai anh lại giở cái giọng nhõng nhẽo đó ra nhưng khi có người đi vào anh như quay một vòng 360° mà trở thành một người điềm tĩnh, ảm đạm vô cùng
Cô nhìn anh bằng con mắt khinh thường, không tin vào sự giả dối này được. Nhưng cô phải đánh giá cao anh trong công việc.
Một người cao cao tại thượng, mặt không cảm xúc, nhạt nhẽo khiến không ai dám đến gần.
Gần đến chiều, cô vẫn còn phải ngồi đợi anh. Triệu Bân đi vào thấy cô vẫn chưa sửa soạn gì bất ngờ hỏi:
“Tên đó đang tạo hình sao?”
Cô gật đầu nhẹ nhàng nói:
“Vâng.”
Triệu Bân cảm thán, đúng là ở bên người yêu tiến độ làm việc của tên này năng suất hẳn:
“Em đúng là đỉnh đó em không biết đâu mấy lần đi sự kiện đợi mòn mỏi anh phải quỳ lạy cái tên này thì nó mới chịu làm nhanh chóng. Không thì sẽ ngồi đó đợi khi nào đến giờ mới bắt đầu đi thay.”
Cô nén cười, nhưng lại nhớ ra gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3429404/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.