Thấy anh cười một mình, Hạ Giai khó hiểu nhìn chằm chằm vào anh. Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Tạ Hinh cũng vui vẻ đứng dậy đi tới mở cửa, bên ngoài hai chiếc xe đựng đồ ăn nhưng lại không có ai.
Cô thắc mắc hỏi:
“Phục vụ đâu?”
Tạ Hinh nhàn nhạt đẩy hai chiếc xe đồ ăn vào xong đóng cửa mới nói:
“Phục vụ là khi nào chúng ta cần mới gọi thôi còn không họ sẽ để đồ ăn ở trước cửa để tránh làm phiền những cuộc nói chuyện quan trọng.”
Cô gật đầu tỏ ý đã hiểu, nhìn đống đồ ăn trên bàn không phải khi nãy anh vừa bảo là gọi vài món thôi sao?
Cả người cô cứng đờ nhìn anh hỏi:
“Đây là vài món của anh sao?”
Tạ Hinh gật đầu, gấp món bò hầm mà cô thích bỏ vào dĩa cô:
“Cô ăn thử xem có hợp khẩu vị không?”
Cô xua tay nói:
“Ăn cứ để tôi tự nhiên đi đừng chăm tôi như em bé vậy chứ?”
Tạ Hinh bật cười ám chỉ nói nhỏ:
“Không khác là mấy, chăm sóc cho em bé của tôi.”
Cô nghe được hết thảy những lời anh nói, mặt mũi cô đỏ lên như mới vừa ăn ớt xong. Cô bắt đầu nói cà lâm:
“Anh…anh nói cái gì vậy hả. Khô…không phải đã giải quyết hết với nhau rồi sao? Anh đừng nói là vẫn còn tình cảm với tôi nhé?”
Dường như lúc này Tạ Hinh cũng không còn ra vẻ cà giỡn nữa mà nghiêm túc kéo ghế lại gần sát cô:
“Ừm, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3422667/chuong-67.html