Cô giật mình xoay người lại, đứng trước mặt cô là Tạ Hinh. Trông anh có vẻ gầy đi nhìn mắt thường cũng có thể thấy rõ.
Anh đứng trước mặt cô nhưng vẫn che kín người chỉ để lộ ra hai con mắt đang nhìn cô.
Cô nhìn anh không biết bây giờ nên mở miệng như thế nào thì cũng may Ninh Lâm cũng đi tới nói to:
“Hạ Giai.”
Tạ Hinh nghe thấy có người tới tìm cô thì cũng kéo nón áo hoodie xuống một chút liền vội quay lưng rời đi.
Ninh Lâm lúc này cũng chạy tới khoác tay cô nhìn về hướng khi nãy anh chạy đi hỏi:
“Ai thế? Cậu quen sao?”
Cô mỉm cười lắc đầu tầm mắt vẫn không di chuyển mà nói:
“Không, không quen biết. Chỉ là người ta nhờ chỉ dùm nhà vệ sinh thôi.”
Ninh Lâm bất ngờ, ánh mắt biểu cảm nói:
“Ủa, nhà vệ sinh nam và nữ là hướng của tớ đi mà sao anh ta lại đi hướng đó? Với cả cái áo hoodie đó nhìn quen lắm.”
Cô thở dài cầm lấy đồ của mình và mang balo của Ninh Lâm đưa cho cô ấy rồi nói:
“Người giống người với cả áo hoodie đó cũng không phải chỉ có 1 cái trên đời. Mau đi về thôi mấy ngày nay tớ không được ngủ bây giờ cả người tớ sắp bị kiệt sức rồi nè.”
Ninh Lâm cười cười khoác tay cô rời đi.
Tạ Hinh đứng ở trong cửa lối thoát nhìn theo bóng lưng cô rời đi. Môi mỏng hơi cong lên thán phục:
“Đúng là thời gian có thể khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393614/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.