Tạ Hinh nghe câu trả lời của cô thì cứ như bị đứng hình, cả tay và chân đều không thể nào nhấc lên được. 
Tạ Hinh hít thở sâu cố gắng che giấu cảm xúc vào sâu trong ánh mắt của mình lại. Anh cười đau khổ: 
“Tại sao lại không chứ? Vì em cũng biết giấc mơ đó phải không hay là vì tên họ Cao kia?” 
Hạ Giai nhìn anh đang chất vấn mình thì không biết làm thế nào ngoài việc trốn tránh ánh mắt nóng hổi của anh. 
Cô làm lơ ánh mắt của anh mà nhìn sang một chỗ khác rồi thở dài nói: 
“Dù sao anh cũng biết câu trả lời của tôi rồi, không phải giờ anh phải lên máy bay sao? Mau vào đi…” 
Lúc cô định xoay người rời đi thì Tạ Hinh lại nhanh hơn một bước mà nằm chặt lấy cổ tay cô gằn giọng nói: 
“Nếu hôm nay không nói rõ ràng thì coi nhưng tôi không đi nữa.” 
Mọi người xung quanh đều đang nhìn cô và anh như tâm điểm của sự chú ý. Cô thật sự đã bất lực lại tức giận nếu vậy thì được cứ giải quyết một lần cho xong đi. 
Cô kéo tay anh một mạch đi đến chỗ không có người. Cô buông tay anh ra ngước lên trừng mắt nhìn anh tức giận nói ra một tràng: 
“Anh nói gì? Trong mơ tôi bị tai nạn đúng không? Anh nói tôi cũng mơ giống anh phải không? Được, bây giờ tôi trả lời cho anh biết, anh biết rồi thì từ nay về sau đừng tìm tôi nữa…” 
Tạ Hinh nhìn thấy sự giận dữ của cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393610/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.