Nhưng không…Hạ Nghiễn cứ thế bình tĩnh mặc kệ cho cô náo loạn. Cô cũng không biết mình không nên náo loạn nên cũng không ít lời lại.
Thấy cô đã dần im lặng thì Hạ Nghiễn mới bắt đầu nói:
“Đã bình tĩnh chưa?”
Cô cũng không nói gì mà chỉ im lặng nhìn anh ấy, Hạ Nghiễn cũng trầm mặc nói tiếp:
“Anh không cần em phải tha thứ cho gia đình mình ngay lập tức nhưng mà em có thế đến tham dự sinh nhật của mẹ chúng ta được không?”
Cô nhếch môi cười:
“Chuyện đã tới nước này rồi mà mấy người vẫn đang nghĩ tôi đang cố ý gây chuyện? Ha? Đúng, trong đầu mấy người lúc nào cũng chỉ nghĩ tôi là đứa trẻ hư hỏng không hiểu chuyện. Việc tôi là cái gì cũng sai, đó là do tôi náo loạn, do tôi tùy hứng!”
Nói xong cô muốn quay lưng đi vào thì Hạ Nghiễn đã nhanh chân hơn mà chắn trước mặt cô không cho cô vào.
Hạ Nghiễn: “Anh không có ý như vậy, anh chỉ muốn em có mặt trong ngày sinh nhật của mẹ chúng ta thôi.”
Câu nói của Hạ Nghiễn làm cô muốn bật cười, gì mà mẹ chúng ta? Có thật sự là mẹ chúng ta không?
Hạ Nghiễn nhíu chặt mày, nghiến răng nghiến lại trầm giọng hỏi:
“Bây giờ làm sao em mới đến? Hay bây giờ anh quỳ em mới đồng ý?”
Cô lạnh lùng một tí biểu cảm cũng không để lộ trên khuôn mặt. Cô nhàn nhạt mở miệng:
“Không cần gì hết, cũng không muốn đi.”
Dứt câu cô liền nhanh chân lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393601/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.