Cô ngồi xuống giường mở từng món quà, nào là quần ào, mỹ phẩm, túi xách nhưng tất cả đều là đồ hiệu, giá của chúng cũng rất đắt. 
Cô không hiểu tại sao Noãn Uyên lại tặng cho cô những thứ giá trị lớn như vậy. Cô thở dài rồi nói thầm trong bụng đợi đến lúc Noãn Uyên trở về thì đích thân cô sẽ mang trả cho cô ấy. 
Nhìn vào đồng hồ, cô thấy chỉ mới vừa 6 giờ tối thì cô liền muốn đi dạo cho khuây khỏa một xíu. 
Nghĩ thế thì cô liền đi đến tủ quần áo lấy áo khoác của mình rồi bước xuống lầu. Vì cô không phải người ở đây nên cũng không biết nên đi đâu nữa. 
Trong đầu cô cũng nghĩ là đi thì đi thôi, đến đâu thì đến, lạc đường thì thôi vậy. Khí trời vào buổi tối rất lạnh, lúc này cô cũng nhìn thấy có một quán trà nhỏ. 
Cô đi đến đó ngồi xuống, nhìn xung quanh để gọi ông chủ: 
“Chủ quán, lấy cho con một ly trà nóng ạ.” 
Ông chủ mới vừa bưng trà vào bên trong cũng nghe cô gọi mà vui vẻ chạy ra nói: 
“Được, được có ngay, có ngay đi.” 
Trà rất nhanh được mang ra để trước mặt cô, cô cũng rất lễ phép mà gật đầu cảm ơn. Cô cầm ly trà nóng đưa lên miệng, từ từ thưởng thức. 
Không khí lạnh như này chỉ cần một thứ gì nó ấm ấm uống vào thì cơ thể lại dễ chịu hẳn ra. Cô ngồi ngắm cảnh vật xung quanh, đúng là khu nhà giàu có khác toàn là những căn nhà to 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393590/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.