Khi mẹ Hạ ngồi xuống ghế, bác sĩ mới ngồi thẳng lưng đẩy mắt kinh lên nghiêm túc hỏi:
“Hôm nay bà đến gặp tôi là vì chuyện gì?”
Mẹ Hạ nghe bác sĩ hỏi lí do bản thân đến đây là gì? Chính bà cũng không biết mình đến đây làm gì nữa. Bà chỉ muốn biết con gái của bà trong suốt mấy năm qua đã chịu đựng những gì, bà muốn mình hiểu hơn về con bé.
Mẹ Hạ căng thẳng nắm chặt túi xách, lời muốn nói như bị mắc kẹt ở cổ phải đợi rất lúc lâu sau khi bình tĩnh lại bà mới nói:
“Tôi…tôi đến đây là muốn biết tình trạng của Hạ Giai nhà chúng tôi.”
Bác sĩ nghe đến đây thì thấp giọng cười, sau đó lại lắc đầu nói:
“Xin lỗi bà, đó là quyền riêng tư của bệnh nhân và cũng là của Hạ Giai. Tôi không có quyền đem nó ra để nói lại với bà.”
Mẹ Hạ nghe vậy thì trợn mắt, một khắc này bà liền trở nên tức giận nói:
“Ông sao vậy? Lúc đầu ông không nghe thấy tôi bảo là tôi là mẹ của con bé sao? Tôi là người sinh con bé ra đó? Quyền riêng tư cái gì chứ? Cả con gái tôi sinh ra tôi cũng không có quyền được biết tình trạng và tình hình điều trị bệnh của nó sao?”
Thấy mẹ Hạ mất kiểm soát thì vị bác sĩ cũng không phản ứng gì cả mà chỉ thản nhiên nói một câu khiến mẹ Hạ cứng đờ cả người.
“Đúng là bà có cái quyền đó, nhưng không phải bây giờ bà mới sử dụng nó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393587/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.