Sáng hôm sau, lúc Hạ Giai tỉnh dậy cũng đã là 8 giờ. Cô ngồi bất động trên giường, khuôn mặt vẫn còn ngáy ngủ.
Cô ngồi bất động một lúc lâu, đây là lúc cô đấu tranh giữa ngủ tiếp hay tỉnh táo để đi học.
Ngồi một lúc lâu thì bên ngoài có người gõ cửa.
Cốc cốc cốc..
Bên ngoài, Noãn Uyên cất giọng kêu lớn:
“Giai Giai à~”
“Cậu dậy chưa?”
Cô vò đầu bứt tóc nói:
“Tớ xuống ngay đây, cậu đợi tớ một lát.”
Cô vừa nói xong thì Noãn Uyên liền đáp lại:
“Được, tớ xuống lầu trước đợi cậu.”
Sau đó, khi ngoài cũng đã yên tĩnh trở lại thì cô mới từ giường đứng dậy đi lấy đồ đi vào phòng tắm.
Hai mươi lăm phút sau..
Cô từ trên lầu đi xuống, Noãn Uyên đang ngồi ở bàn ăn thấy cô xuống thì cười nói:
“Giai Giai cậu mau lại đây ăn đi, tớ cũng có chuẩn bị bữa sáng cho cậu rồi.”
Cô mỉm cười đi tới kéo ghế đối diện Noãn Uyên rồi ngồi xuống, Cô cầm lấy thức ăn của mình ăn từ tốn.
Ăn xong cô cùng Noãn Uyên được tài xế đưa đến trường. Trên đường đến lớp Cô nói với Noãn Uyên:
"À chắc vài hôm nữa tớ sẽ đăng ký đi học thêm quá, tớ muốn năm nay phải đậu vào trường chuyên."
Noãn Uyên bất ngờ, trố mắt nhìn cô hỏi:
“Gì chứ? Sao cậu lại muốn học thêm?”
Cô lắc đầu nói:
“Do tớ cảm thấy môn Toán của tớ vẫn còn hơi kém, tới muốn học thêm để cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-vi-chua-ngot/3393569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.