Đường Tiểu Đường dựa lưng vào tường, kiễng chân, hai tay khoanh trước ngực, lén lút quan sát động tĩnh xung quanh rồi bước rón rén về phía cửa nhà mình.
Giờ này bình thường chủ nhân còn chưa tan tầm.
Có lẽ… chủ nhân không phát hiện ra nó mất tích đâu nhỉ.
Hẳn là chưa phát hiện đâu.
Đường Tiểu Đường cảm thấy may mắn cũng như tự trấn an tâm lý, nó dò dẫm men theo bờ tường đến cửa nhà lại bất ngờ nhận ra, ủa, cửa không đóng à??
Đường Tiểu Đường sửng sốt.
Tình huống này hơi kỳ lạ.
Chủ nhân… về rồi ư??
Chủ nhân cố ý để cửa cho nó??
Hay chủ nhân bất cẩn không khóa cửa cẩn thận?
Nhưng… Tư Hàn Tước sẽ là một người bất cẩn sao??
Đôi mắt nhỏ của Đường Tiểu Đường trong phút chốc trở nên bất động.
Xong rồi.
Quần lót của Đường Tiểu Đường đã bị xé làm đôi sau khi nó biến thành người lần đầu tiên. Lúc này viên kẹo nhỏ đang trần truồng nên không có nơi nào có thể giấu kẹo. Đôi mắt long lanh của Đường Tiểu Đường lướt qua cơ thể mình, kẹo có thể vặt chỗ nào xuống để lấy kẹo dỗ dành chủ nhân đây?
Ánh mắt của kẹo dẻo gấu hướng lên trên, nó cố gắng lắc hai tai, đầu to lại cúi xuống nhìn, nhìn thấy một cái bụng tròn vo cùng với cái chân ngắn ngủn, cả nhúm nho nhỏ giữa hai chân và trứng mini nữa.
Đường Tiểu Đường lắc đầu nguầy nguậy, không! Không!!
Trứng mini không thể ăn được!
Mặt mũi Đường Tiểu Đường căng thẳng, nó hít sâu một hơi, bụng căng đầy dũng khí.
Nó nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-deo-gau-thanh-tinh-cua-chu-tich-ba-dao/1026873/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.