Editor: Tiểu Muội
Xuống máy bay, cả người Doãn Dĩ Mạt đều mệt muốn chết rồi, hiện tại cái gì cũng không muốn làm, chỉ muốn nằm trên giường khách sạn ngủ một giấc, bọn họ liền gọi taxi đến khách sạn đã đặt trước đó.
Sau khi thu dọn hành lý, Hạ Cảnh Nho liền bế Doãn Dĩ Mạt lên giường, "Bảo bảo, mệt muốn chết rồi, ngủ đi" anh vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, sau đó đắp chăn đàng hoàng cho cô.
Doãn Dĩ Mạt gật gật đầu với anh, cảm giác mệt nhọc đột kích làm cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Màn đêm buông xuống, Doãn Dĩ Mạt tỉnh lại xoa xoa mắt, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh, phát hiện hành lý đã được thu thập xong, nhưng không thấy thân ảnh Hạ Cảnh Nho đâu. Cảm xúc đột nhiên dâng lên, đang muốn mở miệng kêu anh, thì thấy anh mặc áo ngủ lau tóc từ phòng tắm đi ra.
Ngay khi nhìn thấy Hạ Cảnh Nho đi ra, Doãn Dĩ Mạt trực tiếp từ trên giường đi chân trần xuống, nhảy lên người anh, đầu dựa vào ngực anh cọ cọ, ủy khuất ba ba nói: "Em cho rằng anh đã đi đâu rồi chứ, em tỉnh lại không nhìn thấy anh!"
Hạ Cảnh Nho thấy cô lại không đi giày, đánh một cái vào mông cô: "Lại không đi giày liền xuống giường, xem ra anh phải để em nhớ thật kỹ mới được."
Anh nâng mông cô lên, bế cô lên giường, thân thể dán chặt vào người cô, ôm mặt cô hôn xuống.
Đầu lưỡi vói vào trong miệng cô, quấn lấy lưỡi cô ôn nhu liếm láp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-bac-ha-vi-dau-tay/3589967/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.