"Như thế nào... đi chơi mà cũng gãy xương được à?"
Quản gia nhìn Bạch Thanh Sầm, lại nhìn sang Hạ Văn Miên bên cạnh ngồi im không dám hó hé, ông không biết vì cớ gì mọi chuyện lại thành ra như vậy, mới đi ra ngoài không được bao lâu đã gãy xương.
Bạch Thanh Sầm nói: "Không cẩn thận bị vấp té."
Còn té kiểu gì thì anh không biết thật.
Đừng nói anh, ngay cả Hạ Văn Miên còn không biết vì sao cơ, có thể do cậu quá khẩn trương, cũng có thể do... Ầy, dù sao thì khi đó trong đầu cậu chỉ toàn là những mảnh hỗn loạn, thu tay lại cái tự nhiên thành người tàn tật luôn.
Bác sĩ gia đình chăm sóc xong miệng vết thương, nói: "Trong khoảng thời gian này phải chú ý đừng để đụng nước, thức ăn phải thanh đạm một chút, vết thương không quá nghiêm trọng đâu, tháo bột xong là khoẻ liền"
Bạch Thanh Sầm nói: "Vâng."
Quản gia đứng dậy tiễn bác sĩ ra về.
Bạch nhìn băng gạc trên tay Hạ Văn Miên: "Cậu đập cái kiểu gì đấy? Trúng cái gì mà ác thế?"
Rõ ràng đi cạnh nhau, xung quang toàn cây với cỏ, Hạ Văn Miên vẫn đập thành thế này được thì cũng là kỳ quan thế giới.
"Tôi cũng không để ý." Hạ Văn Miên nói: "Không sao đâu, rồi cũng lành thôi."
Bạch Thanh Sầm hỏi: "Thế này thì có chậm lịch vào tổ phim của cậu không?"
Anh nhớ hình như là phim cổ trang, cánh tay chi chít băng gạc to đùng, ví như đoàn phim không che lấp được đống băng gạc, khả năng cao là tổ này không vào được.
"Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kenh-live-stream-khoe-giau/164080/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.