Bây giờ ví dụ như anh bị còng lưng với tóc bạc hết cái hai đứa mình đi ra đường người ta nói em vì tiền mới yêu anh thì sao?"
"Kệ đi, người ta nói đúng mà."
"Em đúng thiệt là..."
Lại là thủ tục video call hằng ngày của hai chúng tôi dù có bận cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể thiếu.
Tôi bây giờ đang dần bước vào giai đoạn bảo vệ luận văn tốt nghiệp của đại học Nam Kinh, nếu thành công vượt qua khổ ải này thì đến tháng 7 tôi sẽ tốt nghiệp.
Hoàng hiện tại là kĩ sư front - end của một công ty nước ngoài khá nổi tiếng. Công việc béo bở đi đôi với áp lực, nhiều khi đến 1,2 giờ sáng tôi vẫn thấy chấm xanh trên messenger của anh vẫn còn sáng. Tôi đã nhiều lần nhắc nhở anh về vấn đề này nhưng chỉ nhận được mấy lời hứa hưu hứa vượn, thế là tôi đành phải dùng đến biện pháp cuối cùng: Méc mẹ. Này nhá, tôi méc hết hai mẹ luôn nhá! Cho anh chừa!
***
Khi có ai đó hỏi tôi thứ gì trôi qua nhanh nhất thì chắc chắn tôi sẽ dùng cả tính mạng của mình để trả lời: Thời gian đó mấy mẹ!
Đúng vậy, thời gian trôi qua nhanh thật, chưa gì đã đến ngày tốt nghiệp của tôi rồi. Qua quãng thời gian bảo vệ luận văn đầy gian nan thì cuối cùng tôi cũng có được ngày này.
Lễ tốt nghiệp của đại học Nam Kinh được tổ chức tại hội trường lớn trong khuôn viên rộng gần 2000 hecta của trường. Không khí nghiêm trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kem-vani-vi-socola/3362908/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.