Tôi nhìn Minh Hoàng cười mà mặt nóng dần lên.
"B-Bạn đừng có cười nữa."
"Được được, nghe lời bạn."
Nghe lời cái gì mà nghe lời, quen biết gì nhau đâu ở đó mà nghe lời, móa đừng có dọa bổn nương, người gì nói chuyện y như mấy thằng nam chính redflag trong tiểu thuyết. Kinh dị quá mẹ ơi!
"Đang nghĩ gì đó?" Minh Hoàng lấy thêm một cái ghế nhựa đặt cạnh tôi rồi ngồi xuống.
"Không gì." Tôi thờ ơ đáp.
"Tôi còn nhớ bạn. Cái người mà tôi đỡ hôm báo điểm sàn ấy." Minh Hoàng cười cười nói.
Đinh! Cảm giác như có người cầm búa đánh tôi một cú knock-out, ôi cái giây phút người nhà quê ấy, nhớ thì im luôn đi, nhắc lại làm gì. Nhưng mà... cũng thấy vui vui...
"A... Haha... Bữa đó cảm ơn bạn nhé." Tôi ngượng ngùng cảm ơn. Giờ phút này chỉ cần một nụ cười tự tin là làm nên cơm cháo hết.
"Không có gì. Bạn tên gì? Tôi tên Minh Hoàng, tân thủ khoa của năm nay." Nói rồi Minh Hoàng đưa tay ra ý muốn bắt tay.
Ừ thì tân thủ khoa năm nay, bổn nương đây tuy không phải thủ khoa nhưng là người duy nhất bóc lột được thủ khoa năm ngoái. Nói chơi chơi vậy thôi chứ tôi nào dám nói vậy, nói ra có khi còn bị khinh bỉ luôn ấy chứ.
Tôi đưa tay ra bắt tay với cậu ấy, không quên giới thiệu tên. "Tôi tên Nguyệt Ánh."
"Nguyệt Ánh... Ánh trăng ấy hả?" Vẻ mặt của bạn 'tân thủ khoa của năm nay' đăm chiêu.
"Ừ, đúng rồi." Tôi cụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kem-vani-vi-socola/2814954/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.