Chát!
Cả căn phòng lặng im như tờ liếc nhìn về phía Phạm Gia Huy.
"Bà nội cha mày thằng chó, mày nghĩ mày là cái đ** gì mà dám đánh người của bà hả? Mẹ mày thằng ch*, cái đệch tổ sư mày."
Phạm Gia Huy ôm một bên má đã đỏ, đơ người nhìn Nguyệt Ánh.
"Người của mày? Chứ không phải mày còn thích tao à? Hay mày muốn gây chú ý?"
"Gây chú ý cái quần." Nguyệt Ánh lại đá nó thêm một phát.
"Cái con này! Tao kêu mày lên để ngăn hai thằng lại chứ không phải đánh chung." Thằng Khải đẩy Nguyệt Ánh ra, che thằng Gia Huy lại.
Nguyệt Ánh giậm chân, miệng thở hồng hộc đầy tức giận. Em quay lại nhìn tôi, rồi nắm lấy tay kéo tôi đi.
Hai chúng tôi xuống khuôn viên của homestay, em nhấn tôi xuống chiếc xích đu gần đó, sau đó nâng mặt tôi lên xem xét.
"Sao bây giờ, bầm hết trơn rồi." Giọng Nguyệt Ánh như nức nở, mắt em đỏ hoe, "Sao lại đánh thằng đó? Có biết làm vậy bẩn tay lắm không? Bộ hết muốn dùng mặt để kiếm cơm nữa à?" Nước mắt như chực chờ rơi xuống, tôi vội dỗ dành.
"Thôi đừng có khóc mà. Chỉ là tức quá nên mất kiểm soát thôi. Mới lần đầu đánh nhau nên mới bị thương thôi, một hai lần nữa là ổn thôi mà."
"Còn muốn đánh nhau nữa à?" Nguyệt Ánh đẩy tôi ra, trừng mắt nhìn.
Tôi gãi gãi đầu, bỗng nhớ ra điều gì.
"Nguyệt Ánh... thích thằng đó à?"
"Thằng nào?"
"Phạm Gia Huy ấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kem-vani-vi-socola/2814907/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.