“Làm ơn không nên thích ta.”
Tháng sáu, tàng cây rợp bóng phượng vĩ, cánh hoa rực đỏ giữa ngày hè theo gió nhẹ nhàng tung bay, tản mát trước mắt một cô gái nhỏ.
Mái tóc đen nhánh dài chấm vai cũng ở trong gió phiêu diêu, khuôn mặt trắng nõn thực xinh đẹp.
Giữa sân trường, cô bé ủy khuất nhìn chàng trai đang đeo chút không kiên nhẫn trước mắt.
Lại nhìn bậc vương tử đỉnh đỉnh đại danh của trường học.
Tiểu nam hài thân thể đơn bạc cứ như thế làm cho người ta yêu quý, đối với nó liền có cảm giác mong đợi quấn quýt.
Tuổi trẻ khí thịnh lại tính tình cương định không chút thiếu sót, các nàng đã sớm quỳ gối dưới chân hắn.
Chẳng qua là…… Bạch Bằng Phi vẫn không hề động tâm lẫn nhẹ nhàng cự tuyệt hầu hết tuyệt sắc giai nhân mỹ nữ trong trường, không mong muốn bị làm phiền hơn nữa.
Vẻ ngoài lắc đầu từ chối càng lộ rõ nét dửng dưng nhưng rất cuốn hút,
“Ô……” Nghe được Bạch Bằng Phi cự tuyệt nàng, cô bé lập tức bật khóc.
Tiếng khóc như thế vừa thương tâm lại bất lực……
Đáng tiếc không thích hợp dùng để nhu hóa tâm của Bạch Bằng Phi, hắn vẫn lạnh lùng đứng xem cô bé khóc.
“Thật ầm ĩ nha……”
Hắn thật sự chán ghét nữ nhân lợi dụng phương thức khóc lóc để gây loạn như vậy. Mẹ ở nhà đã sử dụng đủ chiêu này rồi, bây giờ còn gặp.
Nhóc con, thật phiền!
“Oa ──” Khóc như vậy thật đáng thương, vậy mà lại làm cho nam nhân ôm bụng nghĩ nàng gây ồn ào, cô bé này khóc càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kem-tan-trong-mieng/1385/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.