༺ Khuất Phục Đảo Nổi (6) ༻
[—————————!]
Âm thanh của nhạc cụ bằng gỗ tràn ngập thiên đường.
Phía trên Đảo Nổi.
Một Bạch Long bước ra từ thần thoại, Băng Long - Hilde, bay lên và toả ra luồng khí lạnh, dang rộng đôi cánh trắng lộng lẫy của mình ra xa nhất có thể.
Xung quanh Bạch Long đó, một [Băng Phong] lan rộng cuộn xoáy với cường độ dữ dội.
Tôi dùng nắm đấm đập vỡ phần còn lại của cây cột đen và lôi Dorothy ra, bế cô theo kiểu công chúa.
Có vẻ như cô thậm chí còn không còn sức để giữ cho cơ thể ổn định khi cô tiếp tục thở ra những hơi thở khó nhọc.
Đôi mắt cô hầu như không mở, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của tôi.
"Hội trưởng..."
Một giọng nói chết chóc.
Tôi không buồn trả lời. Sau khi nhìn thấy Dorothy trong tình trạng tồi tệ như vậy, tôi không muốn bắt chuyện.
Thay vào đó, tôi nở một nụ cười để trấn an cô. Rằng tôi đến đây đặc biệt là vì cô.
Đây chính là khoảnh khắc mà tôi hằng mong đợi.
Trong mỗi lần chơi «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen», tôi chỉ mơ về khoảnh khắc này. Suy cho cùng, tôi muốn giải cứu Dorothy bằng bất cứ giá nào.
Đối với anh, người đang đắm chìm trong việc chuẩn bị cho kỳ thi, hình dáng rạng rỡ của em, quyết tâm toả sáng dù chẳng còn gì, thật không thể tin được.
Anh ghét ý nghĩ về cái chết của em.
Hãy sống tiếp mà không phải hy sinh nhé?
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-yeu-nhat-hoc-vien-lai-la-khac-tinh-cua-quy/3550265/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.