༺ Cánh Cửa ༻
Tôi cảm thấy tê liệt.
Nếu tôi nhớ chính xác những ký ức mơ hồ của mình, có lẽ tôi đã ngã gục khi đang luyện tập.
Có vẻ như tôi đã quá tự tin vào cơ thể mình nên đã tập luyện đến giới hạn của bản thân. Chắc sức chịu đựng của tôi đã cạn kiệt rồi.
'Bây giờ mình đang ở đâu?'
Cái cảm giác deja vu vừa tán vào mặt tôi. Tôi thấy một cái gì đó mềm mại ở phía sau đầu. Có vẻ như tôi được đặt ở một nơi không mang lại cho tôi điều gì ngoài sự thoải mái.
Tôi nhớ lại lần đầu tôi bị Eden tấn công để thử Vòng Tay Nguyên Tố.
Khi sát thương tích lũy và tôi ngất đi, tôi tỉnh dậy trong phòng Luce.
Lần này cũng vậy, dường như ai đó đã kéo cơ thể bất tỉnh của tôi đi nơi khác. Có phải chị gái của Isaac đã theo dõi tôi những ngày này không?
'...Không, không thể nào được.'
Trước khi ngất đi, tôi nhớ đã quét quanh đó bằng [Thấu Thị]. Chị gái của Isaac không thấy đâu cả.
Nói cách khác, đó là một người khác.
Nhân tiện, chiếc gối trên đầu tôi rất êm và mềm. Đợi đã, tôi tưởng đó là một cái gối nhưng...
...Cái... gì đây?
Não tri vẫn chưa thể hoạt động hết công suất vì tôi vừa mới tỉnh lại.
Tôi từ từ mở mắt. Tôi tưởng mình sẽ nhìn thấy một trần nhà xa lạ.
Thay vào đó, tôi gần như bị mù trước ánh sáng rực rỡ chào đón tôi.
"Hội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-yeu-nhat-hoc-vien-lai-la-khac-tinh-cua-quy/3550255/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.