Edit: Frenalis
Khi Chu Lạc Sâm nói "đêm nay em ở nhà tôi", ký ức của Phương Y quay về ngày Hình Tứ tìm cô nói chuyện riêng.
Trước giờ Phương Y luôn cảm thấy lời miêu tả của Hình Tứ về Chu Lạc Sâm không chân thực, và có chút thiên vị cá nhân. Nhưng giờ đây... Không, Chu Lạc Sâm không phải người như vậy. Anh vừa mới giúp cô một việc lớn, nếu bây giờ cô nghi ngờ anh, có phải là quá vong ơn phụ nghĩa không?
Phương Y liếc nhìn Chu Lạc Sâm với ánh mắt phức tạp, nhỏ giọng nói: "Không cần, luật sư Chu, tôi biết anh tốt bụng, nhưng điều này không tiện."
Chu Lạc Sâm bình thản lái xe vào đường hầm, hỏi: "Là do em cảm thấy không tiện, hay là em sợ tôi sẽ làm gì đó với em?"
Phương Y nhíu mày nhìn anh, phủ nhận: "Không phải, chỉ là không tiện lắm. Chúng ta là cấp trên cấp dưới, việc tối nay ở nhà anh nếu bị đồng nghiệp văn phòng biết được sẽ không tốt cho anh."
Chu Lạc Sâm nói trong ánh sáng lờ mờ của đường hầm: "Em luôn nói chuyện e dè với tôi, vậy mà còn nói không sợ tôi."
Phương Y trầm ngâm một lát, hỏi ngược lại: "Luật sư Chu có gì đáng sợ sao?"
Câu hỏi này của cô vừa đánh trúng tim đen anh, có chút quá lộ liễu, Phương Y vốn nghĩ anh sẽ thỏa hiệp, không ngờ anh lại thẳng thắn nói: "Em đương nhiên phải sợ tôi." Anh đẩy đẩy kính, giọng nói đầy ẩn ý: "Hình Tứ hẳn đã tiêm phòng cho em quá nhiều, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-xau-xa-van-nha/3549730/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.