Lò phản ứng trung tâm.... một, hai, ba.... từng viên năng lượng thể rơi vào khay... Ta gian nan với tay cầm lấy chúng... Một cảm giác đói khát dâng trào trong lòng... một cảm giác muốn cắn nuốt những viên năng lượng này dâng trào trong lòng ta... Nhưng ta đã cố gắng kiềm chế lại cảm giác đó, không phải tự nhiên mà máy chuyển đổi năng lượng cá nhân ra đời... Nếu như có thể hấp thụ trực tiếp hạt năng lượng này thì người Sirian cũng chả thừa hơi mà sản xuất ra chiếc máy chuyển năng lượng làm gì...
Ta cố gắng kìm nén ham muốn cắn nuốt mà lê từng bước bò về kho vật tư, nơi đó có chiếc máy chuyển đổi năng lượng đang chờ ta.... Từng bước từng bước khiêu vũ cùng tử thần... và ta đã thua cuộc, cuối cùng thì năng lượng ma pháp cũng tụt xuống tận đáy rồi.
Nằm ngửa nhìn trần hành lang mà thần tình ta rữ tợn... Chả nhẽ ta lay lắt tồn tại đến 1264 năm để rồi lại chết lãng nhách như vậy sao.....
-Không....
Ta há to miệng ra như muốn gào lên... nhưng không có âm thanh thoát ra... càng thêm dữ tợn gương mặt ta không chần chừ mà cầm một viên tinh thể năng lượng nuốt xuống... Còn gì quan trọng nữa... đằng nào cũng vong mạng...ông trời muốn đuag giỡn ta vậy thì cùng vong mạng đi thôi....
Một sự đau đớn kịch liệt quặn ra từ trong cơ thể... cảm giác của ta là có cả trăm ngàn con độc trùng đang thôn phệ, rữa hóa thân thể của ta...mệnh ta cuối cùng cũng vong sao...đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi ta chìm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-vong-mang/114251/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.