Ngụy Huỳnh chống cằm, ỉu xìu nhìn "Thổ địa bà bà" đang đứng trên bục giảng, cảm giác mình có thể ngủ bất cứ lúc nào. Trong lúc ý thức mơ hồ, anh đột nhiên cảm giác được di động trong túi áo lại run lên. 
 Ngụy Huỳnh cười. Không cần nhìn, nhất định là lão Kỉ. 
   Sau khi lão Kỉ biết cách dùng điện thoại chụp hình, Nhạc Tiêu Tuệ lại dạy ông cách chơi Wechat. Ông lão chơi phải gọi là high, mỗi ngày đều nhận được cả mười mấy tấm ảnh ông gửi tới. Có vật tĩnh, có phong cảnh, còn có ảnh selfie của lão Kỉ. Nhưng chất lượng của đa số bức ảnh không ra làm sao, không nhắm chuẩn khoảng cách, thì là tối đen như mực. Ngụy Huỳnh không nỡ làm ông mất hứng, để khích lệ ông.. cùng chơi với ông. 
   Đang suy nghĩ, tầm nhìn của Ngụy Huỳnh lại quét tới Nhạc Tiêu Tuệ đang ngồi phía trước hơi chếch với phía anh. Cô đang lén vẫy tay với anh, dáng vẻ không nhịn được cười. Ngụy Huỳnh nhướng mày, không thốt ra tiếng hỏi cô: "Sao thế?" 
   Nhạc Tiêu Tuệ không trả lời, chỉ vào điện thoại trong tay mình. 
   Ngụy Huỳnh mở di động ra, nhìn thấy tin nhắn Nhạc Tiêu Tuệ vừa gửi tới: Mau xem tin nhắn của lão Kỉ, haha, lão đầu có bản lĩnh. 
   Ngụy Huỳnh tò mò, mở tin nhắn của lão Kỉ ra, phát hiện lần này ông gửi tới không phải là hình mà là một đoạn video. 
   Di động lại run lên, là Nhạc Tiêu Tuệ gửi tới: Dùng tai nghe. 
  Ngụy Huỳnh trả lời "Ok", ngẩng đầu nhìn "Thổ địa bà bà.", lén lén lấy tai nghe từ trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tuan-toi/219683/chuong-12.html