BẢNG LIỆT KÊ NHỮNG NGƯỜI ĐÃ VÀO THĂM MAX VANDENBURG
Hans Hubermann: 2 lần
Rosa Hubermann: 2 lần
Liesel Meminger: 3 lần
Khi trời sáng, Liesel mang cho anh cuốn sổ phác thảo từ dưới tầng hầm lên và đặt nó trên chiếc bàn cạnh giường ngủ. Con bé cảm thấy rất tồi tệ vì đã lén xem nó năm ngoái, và lần này thì nó luôn đóng chặt quyển sách lại, không chú ý đến nội dung quyển sách nữa.
Khi Bố bước vào, con bé không quay người lại để nhìn vào mặt ông, mà lại nói, giọng nói vắt ngang qua người của Max Vandenburg, và con bé như đang nói chuyện với bức tường vậy. “Tại sao con lại phải mang đám tuyết đó xuống cơ chứ?” con bé hỏi. “Nó đã bắt đầu tất cả những chuyện này, có phải không Bố?” Con bé siết chặt tay lại, như để cầu nguyện. “Tại sao con lại phải đắp thằng người tuyết đó cơ chứ?”
Bố, nhờ phẩm chất chịu đựng vốn có của ông, vẫn rất cứng rắn. “Liesel,” ông nói, “con phải làm như thế.”
Trong nhiều giờ đồng hồ liền, con bé ngồi bên cạnh Max, trong khi anh vừa ngủ vừa run rẩy.
“Đừng chết,” nó thì thầm. “Làm ơn đi Max, đừng chết nhé.”
Anh là thằng người tuyết thứ hai bị tan chảy ra trước mắt con bé, nhưng chỉ có điều lần này lại khác. Nó thực sự là một nghịch lý.
Càng lạnh bao nhiêu, anh càng tan chảy ra nhiều bấy nhiêu.
MƯỜI BA MÓN QUÀ
Đó là hình ảnh Max lúc mới đến, và hình ảnh ấy đã lại xuất hiện một lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-trom-sach/2122524/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.