Tôn Kim Nguyên hưng phấn nói: “Yên tâm đi, tớ tin Phật mà, không sát sinh đâu, ha ha! Nói thật với cậu, vàng bạc châu báu, vinh hoa phú quý gì đó kỳ thực chỉ là thứ yếu mà thôi, cậu còn nhớ lúc ở trong Đại Hạp Cốc, chúng ta từng bị cù sưu cắn không? Tớ đã kể chuyện này với sư phụ, ông cho rằng cù sưu rất có thể chính là sâu độc mà Lương Vương nuôi dưỡng năm xưa. Tuy đã nhiều năm trôi qua, chúng ta vẫn bình an, không xảy ra chuyện gì nhưng tớ rất sợ sau này sẽ có biến cố xuất hiện, do đó, trong lòng vẫn luôn thấp thỏm bất an. Sư phụ nói chúng ta muốn thanh trừ hoàn toàn chất độc trong cơ thể thì nhất định phải tìm được mộ Lương Vương thật sự, hòa vào nước uống, như thế mới có thể đảm bảo an toàn cho bản thân được. Do đó, lần này tớ tới đây chủ yếu là để bàn bạc chuyện này với các cậu, vì sợ cậu khó chịu với việc trộm mộ nên mới phải nói lê thê một hồi như thế để thuyết phục cậu trước, chứ không đến lúc đó, lập trường của cậu không kiên định thì gay to. Tình hình dưới mộ không ai có thể lường trước được, rnột khi không tập trung, hậu quả sẽ vô cùng thê thảm.”
Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi: “Tại sao cứ phải dùng xương của Lương Vương mới có thể giải được độc vậy?”
Tôn Kim Nguyên đáp: “Việc này nói kĩ ra thì dài lắm, để tớ giải thích sơ qua cho cậu hiểu vậy. Nghe sư phụ tổ nói, nếu ai đó trúng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-trom-mo/210050/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.