Type: Thu Hiền
Ba người chúng tôi khẽ gật đầu, chậm rãi đi về phía hang đá thần bí gần đó. Khi đi tới bên cạnh cửa ra, luồng sức mạnh vô hình kia đã lại một lần nữa xuất hiện. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời đưa ngón tay trỏ tay phải lên, cứ thế chọc nhẹ về phía trước, quả nhiên luồng sức mạnh vô hình kia tức thì biến mất.
Sau khi chúng tôi đi vào trong hang, dạ minh châu có lẽ biết đối thủ của mình xuất hiện, bèn tỏa sáng rực rỡ hơn, rọi cho ba người chúng tôi cơ hồ không mở mắt ra nổi. Mới đi về phía trước được một quãng mười mấy mét, lại có một luồng sức mạnh lần này rõ ràng là lớn hơn nhiều. Chúng tôi thậm chí còn cảm thấy mình như bị một thứ gì đó đè nặng lên người, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là sẽ gã ngục.
Anh gầy vẫn theo sau chúng tôi, có điều anh ta vô cùng cẩn thận, lúc nào cũng giữ khoảng cách ước chừng mười mét. Thấy trên mặt chúng tôi xuất hiện vẻ sợ hãi, anh gầy liền nhắc nhở: “Đừng sợ, cứ đi tiếp đi, nhưng ba người hãy nhớ lấy, nhất định phải cùng tiến cùng lùi, bằng không lỡ như có một người ngã xuống, máu tươi của hai người còn lại lập tức sẽ mất hiệu lực.”
Lúc này tôi có cảm giác như thể trước mặt có một chiếc quạt siêu lớn đang không ngừng thổi mạnh về phía chúng tôi, thành ra chúng tôi nhất định phải đi ngược lại gió, bằng không sẽ bị thổi về phí sau, tới lúc đó dù không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-trom-mo/1215678/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.