Lưu Huân bị nói cho không biết giấu mặt vào đâu, việc đã đến nước này, hắn cũng không có cách xuống được, nếu không chuyện này chuyền đi hắn thật không còn mặt mũi nào ra đường.
Bất quá khi nhìn đến Lâm Trần, ánh mắt hắn lại gian sảo, hắn cười lạnh, gian xảo nhìn về phía Lâm Trần nói: “ Vị này huynh đệ này, không phải vừa rồi ngươi bảo muốn ở đây mua sắm sao? Nếu không huynh đệ trả tiền trước, đợi một lúc nữa ta sẽ trả cho ngươi thế nào, cho dù là một chiếc áo cũng được à.”
Nội tâm hắn không ngừng cượi lạnh, không phải chê hắn không có tiền sao, cho dù không có tiền thì hắn vần tốt hơn tên nhà quê này.
“ Ồ, vậy tức là ngươi đang vay ta?” Lâm Trần hỏi lại.
“ Đúng vậy, chỉ cần bây giờ ngươi trả tiền trước một chiếc áo, đợi một hồi ta sẽ trả lại cho ngươi.” Lưu Huân gật đầu nói.
“ Vậy nếu ta như trả hết một lượt, vậy có phải ngươi cũng sẽ trả lại cho ta đúng không?”
“Tất nhiên, chỉ cần ngươi có thể trả hết, ta cũng sẽ trả lại cho ngươi không thiếu một đồng, ngươi cũng không cần lo ta quỵt, cha ta là Lưu Khải, ở Thanh Bình cũng có chút danh tiếng, chỉ cần ngươi hỏi một chút là có thể tìm được à.” Lưu Huân mỉn cười nói, bất quá lời nói ẩn chứa rõ ràng sự khinh thường, còn muốn một lần mua hết, thật đúng không tự lượng sức mình.
“ Được.” Lâm Trần không nói hai lời lập tức đồng ý, đưa thẻ ngân hàng của mình qua cho nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tro-ve-do-thi/1714922/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.